LƯỢT XEM: 747
==
tone [Dm]
Intro: [Dm7][Bb][F][C]
[Dm7] Vẫn còn những câu chuyện ta chưa từng kể
[Bb] Vẫn còn những lo toan trên đoạn đường về
[F] Ta vẫn luôn tâm niệm một ngày đừng để
[C] Thời gian trôi tuột mất với những người vẫn luôn gần kề
[Dm7]Lớn lên quanh ta là cuộc sống..
Những bài học [Bb] cảm xúc buộc giống phải thuộc lòng
Có vất vả gồng gánh [F] chẳng chánh chạy ngược dòng…rồi
Ta vẫn mơ hồi bé [C] thẳng cánh chạy ngoài đồng
Có những ngày mà ta [Dm7] đi xa quê hương xa
người ta yêu thương giọt buồn [Bb] trên đôi mắt
Để cảm nhận cái lạnh từ da [F] hơi sương rồi
khi mưa đang tuôn để [C] thời gian trôi đi mất
ta nhìn thấy ánh sáng [Dm7] là do cha mẹ ban
có thể cảm nhận gió [Bb] thổi bay qua nhẹ nhàng
Ta từng đứng trước họ [F] để thốt ra lời than
Rồi hôm nay ta nhận ra [C] thì đã quá bẽ bàng
…ta có đôi mắt [Dm7] nặn ra khuôn mặt.
Đem hương phảng phất [Bb] lay đôi tay ta nắm chặt
Ta khẽ khàng [F] im lặng tìm về lời ru
Nhặt một chiếc lá tím [C] ngắt trong cả trời thu
Ai còn thương ta [Dm7] trong cả ngàn người
Lang thang ngoài kia chiếu đất [Bb] rồi lại màn trời
Liệu có nơi nơi yên bình cho [F] ta được trọn vẹn cười
Nơi ta thấy thảnh thơi[C] cảm xúc được viết thành lời
Hook:::: l
Ngày [Dm7]dài tìm miếng cơm no,[Bb] nơi xa đất [F]lạ âu lo bộn [C]bề
Cuộc [Dm7]đời dù có chông [Bb]gai xin ai giữ [F]trọn lời thề trong [C]tim
Để, vượt [Dm7]qua, phút… [Bb]giây mệt nhoài
Trên [F]con đường ta đang [C]đi
Vì nơi [Dm7]xưa ..vẫn… [Bb]có người ngày hằng [F]mong bình yên cho [C]ai
trên con đường [Dm]dài
Ta lao theo [Dm]gió cùng khói bụi đường về
Về với câu [Bb]chuyện ngày xưa mẹ thường kể
Về nơi duy [F]nhất có thể giữ chân ta
Về 1 thời hồn [C]nhiên bao cùng câu hát ngân nga
Về nơi mà đôi [Dm7]vai của ta không nặng
Về thời hồn [Bb]nhiên mà ta mong rằng
Có thể tung [F]rộng đôi cánh xa vòng tay mẹ cha
Nhưng [C]ta nào đâu biết rằng mình còn quá nhẹ dạ
Với [Dm7]những sóng gió cứ kéo nhau ập tới
Giống [Bb]hệt như những thước phim hết tập cũ tập mới
bao [F]nhiêu diễn biến cứ đẩy ta đến chết
Nên ta [C]chỉ mong về nhà để phiền tan biến hết
Nơi mà [Dm7]có bàn tay mẹ chắn bao lo toan
Để nằm [Bb]trong vòng tay mẹ là thấy an tâm
Nên ta [F]về để thấy nụ cười hân hoan
Đó là điều [C] mà ta mong nơi sâu tâm can
Nên ngược [Dm7]nắng ngược gió gạt cả âu lo
Chăm [Bb]chỉ chút nữa cũng chẳng giàu có
Vì yên [F]bình thảnh thơi mấy ai cho đâu
Nên phải trân [C]trọng từng giây khi còn bên nhau
Để về [Dm7]với những câu chuyện ngày xưa mẹ thường kể
Ta lại [Bb]lao theo gió cùng khói bụi đường [F]về [C].