LƯỢT XEM: 520
==
Tuổi thanh xuân của em
Đã từng có anh ở đó
Nhưng nay đã qua rồi !
Dẫu trời có trở gió anh vẫn dang tay che chở [Bb]hết
Yêu thương đong đếm từng ngày
Nỗi buồn chỉ đếm được [Am]vài giây
Những ngày bên anh là những chuỗi ngày êm ả để gió cuộn [Dm]vào mây
Đó là những ngày của quá khứ [C] Giờ đây em phải tỉnh giấc gói ghém kỉ niệm lẫn tâm thư [Bb] Chần chừ em không nhớ nổi lí do gì mình ngừng yêu
Chỉ là [Am]ừ
Mình xa nhau vào 1 buổi chiều anh [Dm]ơi !
Em muốn quay lại như lúc đầu
Những [C]điều tuyệt vời nhất vẫn luôn nằm ở khúc đầu
Chẳng [Bb]tin vào thứ nhiệm màu vì có tình nào dài lâu
Tự [Am]giam mình trong hố sâu để không nhận ra nỗi buồn từ lâu vẫn chôn [Dm]dấu
Và rồi , trái tim lầm tưởng đã thôi [C]thương
Bỗng chốc vỡ tan thành vạn mảnh mỏng [Bb]như sương
Vương vãi trên tất cả những con [Am]phố mình từng hẹn
Ta vẫy vùng giữa biển người nhoẻn miệng [Dm]cười thấy kiếp tình bạc như vôi
Ta trôi [C]nổi giữa ảo giác về anh
Không [Bb]cứu nỗi , Không cứu nổi
Rồi quả nhiên , cô gái của anh bỗng [Am]hóa thành kẻ điên
Yêu thương bấy lâu tan biến như bọt biển
So [Dm]thank you for reminding me what [C]butterfly feels like
I'm [Bb]traveling around my mind but [Am]why I can't forget you right
I'm [Dm]used to swallow my emotions [C]do you know , don't you
[Bb]No one knows how much I cry that [Am]day , no one knows [Dm]
No one [C]knows
No one [Bb]knows
No one [Am]knows
Rồi [Dm]chiều mưa lại tới hẹn kéo kỉ niệm ngập khoảng không
Bơ [C]vơ không lối thoát để nỗi đau điền chỗ trống
Là [Bb]em ngu xuẩn cứ ích kỉ với bản thân
Cố [Am]níu giữ ảo niệm để được gì ngoài nhớ mong
Thôi [Dm]chạy mau chạy mau để con tim thôi rỉ máu
Yêu [C]thương nơi anh hóa đá rồi hạ cũng sẽ qua mau
Còn [Bb]nơi tim em như có quả đen đang ẩn dấu
Cứ [Am]gặm nhấm kỉ niệm đã thối rửa khiến em đau
Anh [Dm]thấu không ?
Anh xót không ?
Em [C]nghĩ không !
Có phải không ?
Tách [Bb]cà phê buổi chiều tà được thay bằng ly rượu đỏ
Cứ [Am]đêm đến lại tràn đầy nhưng sao hoài chẳng say
Em [Dm]mỏi mệt khi đơn độc gánh cả bầu trời
Đang [C]sập xuống , em gục xuống
Tưởng chừng có thể ngủ mặc [Bb]quên đi nhưng không
Cơn ác mộng chẳng thoát ly sao [C]bước đi
Em như chết đi !
Và [Dm]rồi !
Thứ khiến em dằn vặt không phải là [C]anh
Mà là quá khứ vụn vỡ ở bên [Bb]anh
Thứ tình yêu này cũng sẽ chỉ [Am]biến thiên
Chứ em chẳng thể nào triệt tiêu anh [Dm]ơi !
[Cbbam](Nói)
Và đó là những cảm xúc hỗn độn của em
Và khi mưa kéo đến
Em thường xem anh như một hạt giống
Mà em đặt bất cứ nơi đâu nơi tim em sẽ nảy mầm
Nhưng thời gian đã làm đất trở nên khô cằn rồi anh ơi !
.