9 năm (Hạnh phúc trôi xa)

Nhẹ [A] khép đôi mi, nước mắt nhoè đi trong [Bm] bao nghĩ [D] suy

Mình [A] còn giận nhau, nói

câu xa nhau [E] đến khi nào

Chiều hôm [A] nay vô tình bước qua [D] nơi trái tim trao nhau nồng ấm

Chiều [A] những xác xơ, [E] những đau thương [A] trong cuộc đời.

Bàn [A] chân buồn chán, không biết về đâu [Bm] giữa đêm khuya [D] dài

Vầng [A] trăng bỗng khuyết nhắc cho hay một [E] nửa đã đi mất rồi

Có lẽ [D] vì niềm đau quá lớn trong cuộc [A] tình 9 năm yêu thương

Để [Bm] đến khuya nay cảm [E] xúc chết đi không [A] ai bên cạnh.

Ngày mình chia [A] rẽ

[F#m] Thì anh chắc chắn trái tim [E] anh luôn luôn

[C#7] Cùng bao ước muốn em sẽ [F#m] mãi bên anh

Trong anh tiếc nuối thật [C#m] nhiều

Những kỷ [D] niệm hôm qua còn đây

Nhưng yêu [A] thương giờ bay rất [F#7] xa

[Bm] Giữa đêm thao thức anh nhận [E] ra

Bình [A] minh hiện lên, đôi mắt anh như [D] không nhìn thấy gì

Quặn [A] đau một lúc chắc anh không sao một [E] chút nữa anh quên rồi

Đêm qua [D] buồn đau thương chất ngất để lúc [F#m] này thấy sao miên man

Lòng [Bm] cứ trách than, [E] cứ thở than thật [A] nhiều…

Ngày mình vun [A] đắp

[F#m] Tình yêu lúc ấy vẫn như [E] anh trông mong

[C#7] Mà sao phút chốc em [F#m] không cảm nhận

Để tình theo sóng xa [C#m] bờ

Những kỷ [D] niệm hôm qua còn đây

Nhưng yêu [A] đương giờ bay rất [F#7] xa

[Bm] Giữa đêm thao thức anh nhận [E] ra [D]

Hạt [E] mưa rơi giữa [F#m] đêm

Còn [D] anh mong thấy [A] em

Bởi vì [D] em [E] [Bb]

* Tăng tone từ [A] -> [Bb]

Giờ anh bước đến nơi mình [F] nói yêu nhau không gian [Gm] âu sầu

Vì sao chỉ có anh một [F] mình nơi đây

Anh gửi [Eb] lại yêu thương cùng gió mây

Chỉ mong [Bb] ngày mai đừng mất [G7] nhau

[Cm] Giữa đêm thao thức anh nhận [F] ra: “Hạnh phúc trôi quá [Bb] xa”