Ai khóc cho miền Trung

1. Miền Trung ơi miền [Dm] Trung

Đêm [Gm] nay nước lũ tràn [Dm] về

Những miền [C] quê xác xơ hoang [F] tàn

Con đường [Dm] làng bỗng hóa thành [A7] sông.

Miền Trung ơi miền [Gm] Trung

Đồng bào [C] tôi kêu [A7] khóc than [Dm] trời

Lời tuyệt [Bb] vọng vang giữa màn [C] đêm

Dội vào bao trái [A7] tim.

 

2. Miền Trung ơi miền [Dm] Trung

Một bài [Gm] ca nay hát quên [Dm] lời

Giọt lệ [C] rơi trên những cung [Gm] đàn

Lòng bàng [F] hoàng hai tiếng miền [Gm] Trung

Miền Trung, miền [A7] Trung.

 

ĐK:

Tôi [Bb] khóc cho miền Trung quê [Dm] tôi

Nước từ [Gm] đâu dâng lên muôn [Eb] nơi

Đất vùi [F] chôn bao nhiêu quân [Dm] dân

Nỗi [Gm] đau thêm ngàn [C] lần

Nỗi [Bb] đau [A7] thêm vạn [Dm] lần.

Tôi [C] khóc cho [Bb] miền Trung quê [Dm] tôi

Tiếng mẹ gọi [Gm] con vang trong đêm [Eb] thâu

Mắt lệ trào [F] tuôn bao nhiêu tang [Dm] thương

Quê hương [F] ơi! Quê hương [Gm] ơi!

Miền [C] Trung của [A7] tôi sao [Dm] rồi.

Ai [Bb] khóc cho miền Trung quê [Dm] tôi?

Ai đã [Gm] khóc cho miền Trung quê [A7] tôi?

Khúc ruột yêu [Gm] thương, gánh bao nỗi [Dm] buồn

Gánh bao nỗi [C] sầu hai [A7] đầu Tổ quốc [Dm] tôi.