Ăn gì anh mời

[F] Giờ như một giấc [G] mơ, vì em đang ngồi cạnh [Em] anh

Cảm giác của trái [Am] tim, giờ anh phải nói hết như thế [F] nào

Vì chưa từng biết [G] yêu, nên anh chỉ ngồi [Em] đấy

Rồi cơn mưa ghé [Am] qua, làm anh càng thêm vấn vương lo [F] sợ

Giờ anh phải làm [G] sao, để cố đứng [Em] dậy và nói

câu gì [Am] đó [F]

Nhưng biết nói gì [G] đây, vì trong anh [Em] giờ chỉ có

câu này [Am] thôi.

 

ĐK:

[F] Em em ơi em ăn gì anh [C] mời

[F] Bầu trời trong [G] xanh tựa anh mắt [C] em

[F] Nụ cười toả [G] nắng, mái tóc [Em] mềm xoã ngang [Am] vai

Làm [F] anh cảm thấy lòng bối rồi vì [G] em

[F] Em em ơi em ăn gì anh [C] mời

[F] Bồn chồn [G] được gặp em lần [C] nữa

[F] Chờ ngày mưa [G] tan, [Em] anh đưa em [Am] về

 

Câu [F] nói cho lần [G] đầu được [C] yêu.