Ân tình khói sương

1. Dừng [F] chân, trên phố mờ [Bb] sương

Gặp [C] nhau khi lá vàng [F] bay

Nơi đây, bốn mùa phiêu [Bb] lãng

[C] người nếm men rượu [C7] say

 

2. Còn [F] mơ, trên lối ngàn [Bb] phương

Còn [C] vương, bao nỗi niềm [F] thương

Nâng niu ân tình say [Bb] đắm

Uống môi [C7] mềm say một đời [F] nhau

 

ĐK: Một lần trao [Bb] nhau ân tình bao vấn [F] vương

Một lần cho [C] nhau khi đời là khói [F] sương

Màn sương mong [Bb] manh tan theo làn [F] gió

Ân tình cho [Gm] nhau thơm [C7] mãi ngàn [F] sau

 

3. Dừng [F] chân khi nắng vừa [Bb] tan

Chợt [C] nghe năm tháng hỏi [F] han

Trong ta có mùa phiêu [Bb] lãng

Trong sương [C7] mù nhớ cuộc tình [F] say