Anh đâu đấy?

Sài Gòn [C] 2 giờ đêm dòng tin: “anh [Am] đâu đấy”

Người ta [Dm7] đã đi rồi, bỏ em một mình nơi [G] này

Từng dòng ký [C] ức về đây ngày chia tay em đâu [Am] như thế

Đâu một giọt [Dm7] nước mắt nào, đầu quan tâm anh ra [G] sao.

Vậy mà giờ [F] đây phải [G] khóc, phải [Em] yếu mềm như thế [Am] này

Là người em [Dm7] đã chọn thay anh để [G] bước cùng ngày sau [C] đấy

Có lẽ vì [F] anh vẫn [G] ngu ngơ, vẫn [Em] cố chấp tin vào [Am] yêu

Dù cho [Dm7] đớn đau ngàn lần, dù trái tim đã buồn bao [G] nhiêu.

 

ĐK:

Nhìn em nước mắt nhạt [C] nhòa bên ai mà chẳng thể cạnh [Em] bên chở che lúc [Am] này

Cứ nghĩ em vẫn [Dm7] còn yên vui cùng người em yêu để lại niềm [G] đau mình anh giữ thôi

Trách anh chẳng [C] thể níu lấy, để em phải [Em] đau vì ai đến [Am] vậy

Không biết khi người [Dm7] bỏ ra đi để lại buồn trên mi

Một lần [G] em còn nhớ đến tôi, em còn nhớ [C] tôi?