Anh đi chiều thu ấy

1. Chiều thu [Em] ấy ánh nắng thu rơi lòng người

Hồn chơi vơi gió cuốn mây trôi về [Am] nguồn

Lòng bâng [Em] khuâng nghe hoa lá rơi

Tình lâng [Am] lâng dâng trên sóng [Em] môi

Cầm tay [Bm] nhau trao

câu tiễn đưa

Ðừng [C] sầu gió [B7] mưa.

 

2. Chiều thu [Em] ấy chiếc lá thu rơi đầu mùa

Người ra đi tấm áo quê hương bạc [Am] màu

Ngoài biên [Em] cương anh vui đấu tranh

Miền hậu [Am] phương em yêu lúa [Em] xanh

Chờ ngày [B7] mai thu sang ngát hương

Với đời mộng [Em] mơ.

 

ĐK:

Anh vui xây cuộc [Am] đời mà mang bao tâm [G] tình

Vợ hiền và con [C] thơ chúc [B7] anh đi yên [Em] lành

Mẹ già ngày đêm [B7] mong yên [C] ấm tấm thân [B7] anh

Ruộng đồng và [Em] nương dâu gieo [C] bát ngát niềm [B7] tin.

Sau lũy tre [C] xanh có nụ cười thôn [Em] nữ

Trên những con [Am] đê có giọng hò nông phu

Bên mái tranh [Em] xưa có giàn bầu hoa [C] nở

Anh hỡi quan [B7] san [C] mong đem vinh [Em] quang.

 

3. Chiều thu [Em] ấy ánh nắng thu soi hiền hòa

Tình bao la tiếng gió thu ru mặn [Am]

Ngàn

câu [Em] ca đưa anh bước đi

Mà lòng [Am] ai như đang khắc [Em] ghi

Rồi ngày [B7] mai quê hương sáng tươi

Anh về mừng [Em] vui.