Anh em trở mặt

1. [Am] Khi xưa đệ huynh kết nghĩa anh [G] em hứa chẳng [Am] rời

[F] Cớ sao nay gặp [G] nhau như người [C] dưng chẳng màng tới

[Am] Chắc vì ta tay trắng tiếng anh [D] em nhạt khóe môi

[G] Khi sa cơ tất [Em] cả nỡ bỏ ta [Am] rồi.

 

2. [Am] Anh em vậy sao chỉ đến bên [G] ta khi vui [Am] cười

[F] Trao nhau

câu tình [G] thân nói không ngượng [C] môi trên đầu lưỡi

[Am] Để giờ thân thế bơ vơ kế [D] bên ta có ai

Lợi [G] danh đệ huynh thay [Em] đổi vội nhạt [Am] phai.

 

ĐK:

[Am] Giờ tự mình trách [D] ta sao quá [Em] khờ nhìn lầm anh [Am] em

Mượn [F] men đắng khói thuốc [G] cay lãng quên tình [C] đời

[Am] Trở tay mau vậy sao vừa mới [D] đây anh em kề vai

[G] Thế thái nhân [Em] tình sao bạc [Am] vôi.

[Am] Nực cười tự trách [D] ta sao quá [Em] khờ vậy tôi [Am] ơi

Đời [F] đen trắng đổi thay [G] mau thấu đau lòng [C] người

[Am] Trong đêm riêng mình ta giờ trắng [D] tay anh em lạ xa

[G] Chén đắng quên [Em] đời mưa lòng [Am] rơi.