Anh ngốc lắm

Giọt nước [Em] mắt sao chảy hoài không [D] ngắt

Mỗi đêm [C] dài dường [D] như bất [G] tận [Bm]

Lạc vào [Em] trong ký ức về [D] em

Đã có [C] lúc anh tưởng [D] rằng như mới [G] đây

Ngọt ngào [Em] lắm nỗi nhớ vẹn [D] nguyên

Vì quá [C] khứ với hiện [D] tại, [Bm] đã khác nhau [Em] rồi.

 

ĐK:

Giờ khi em [C] khóc em [D] có muốn tìm [Em] đến anh không

Và khi gục [C] ngã em [D] muốn đôi bàn [G] tay của anh đỡ em dậy [D] không?

Dù rằng ta đã quá [B7] xa

Mặc cho khoảng [C] cách anh [D] vẫn mơ ngày [Em] em sẽ về

Phải chăng anh [C] ngốc, ngốc [D] lắm phải [Em] không em

[C] Cứ nghĩ về một [D] người sẽ [Bm] không bao giờ quay [Em] về