Anh trách thời gian

1. Em trách thời gian sao trôi lạnh [G] lùng

Đâu ngờ ngày [G7] xanh vô tình trôi quá [C] nhanh

Nếu anh còn [C7] dáng như thời thanh xuân [F] ấy

[G] Đưa em tìm về giấc mộng đôi [D7] mươi. [G7] [C]

Anh níu tuổi xuân đi xa tầm [G] tay

Nhưng tình còn [G7] say dù ngày nay tóc [C] phai

Ước mong giờ [C7] vẫn còn vòng tay năm [F]

[G7] Ôm em vào lòng ước bao mộng [C] lành.

 

ĐK:

Những đêm trăng [G7] vàng nghe [C] lòng hòa chung tiếng [G] đàn

Có cánh mây [Dm] ngàn đưa [G7] hồn về nơi xa [Bb] xưa

Ta sẽ dệt [G7] thơ cho tình đầy trang mơ [C] ước

Mong tình thắm [G7] nồng như nắng ấm một sớm [C] đông.

 

2. Em trách thời gian sao trôi lạnh [G] lùng

Ôi còn gì [G7] đâu giờ nhìn nhau xót [C] đau

Mắt môi còn [C7] đó cho lòng thêm tiếc [F] nuối

[G] Thương anh muộn màng úa màu không [D7] gian. [G7] [C]

Anh trách trời cao xui chi gặp [G] nhau

Chưa tròn niềm [G7] vui thành sầu đau mất [C] nhau

Nếu anh còn [C7] mãi đôi bàn tay êm [F] ái

[G7] Đưa em về nguồn hái hoa tình [C] nồng.