Áo cũ người thay

1. [Dm] Em đứng trông bên sông ngày [G] mai ai đón cô [F] dâu

[G] Thôi có gì buồn đâu ? Người ta chắc chẳng thương [Dm] mình

Tại chắc tại mình [C] thôi dầm [Am] mưa dãi nắng quê mùa

[Dm] Ai phấn son ngọc [G] ngà nên chắc [Bb] là anh quý người [A7] ta.

 

2. [Dm] Em thức năm canh thâu ngồi [G] may áo gửi cho [F] anh

[G] Mong cả đời theo anh chở che mưa gió cuộc [Dm] đời

Nào có ngờ thời [C] gian để [Am] cho áo cũng phai màu

[Dm] Anh cũng thương ai [G] rồi, thôi em [Bb] đành nhìn [A7] đò sang [Dm] ngang.

 

ĐK:

Giờ áo cũ người [G] thay tình duyên nay xẻ làm [Dm] hai

Buồn nói chẳng thành [G]

câu vẫn [Am] thương áo nghĩa áo [Dm] tình

Tại số phận hẩm [C] hiu đành thôi thui thủi một [F] mình

[Dm] Mây nước kia vô [G] tình đưa duyên [Bb] mình giờ [A7] về nơi [Dm] đâu.

Nhìn đám cưới người [G] ta ngày mai ai đón cô [Dm] dâu

Mừng khắp cả bờ [G] sông mỗi [Am] em đang khóc trong [Dm] lòng

Thầm trách bởi sông [C] sâu, mà sông sâu còn bắc được [F] cầu

[Dm] Em với anh lỡ [G] rồi duyên

câu [Bb] trầu mình [A7] đành xa [Dm] nhau.

* [Dm] Người phụ [G] nhau buồng cau héo [Dm] hắt

Rụng rớt trên [G] sông, sông [F] buồn nhớ ai chờ [G] mong

Áo xưa [Am] đây người xưa đã mãi không trở [Dm] về

Kể từ nay chẳng còn bên nhau

Mây nước trôi [F] buồn [G] đau

Sao [Bb] đành nỡ quên ước [A7] hẹn tào [Dm] khang.