Áo trắng thôi bay

1. Có phải chiều nay áo trắng [Am] bay?

[G] Hay là khói tỏa mắt anh [C] cay?

[Am] Trên tà áo lụa hồn nhung [F] nhớ

[E7] Một dáng kiều thơm thuở đắm [Am] say.

 

2. Bao giờ trở lạ xứ Huế [Am] xưa

[G] Mỗi cánh thư xanh mỗi đợi [C] mong

[Am] Sân trường Đồng Khánh đầy hoa [F] bướm

[E7] Biết gửi cho ai những giấc [Am] mơ.

 

ĐK:

Em [A] ơi buổi đó mình dan [F#m] díu

Tình [Bm] như bay bổng theo mây [C#m] bay

Mặc cho cha [F#7] mẹ buồn ngăn [Bm] cấm

Em [D] đã cho [E7] anh tuổi thơ [A] ngây.

Nắng [A] trưa Vỹ Dạ em còn [F#m] nhớ?

Rừng [C#m] vắng Thiên [Bm] An tiếng thông [C#m] reo? [F#7]

Quên [Bm] cả thời [D] gian chìm trong [C#m] mộng

Hai [E7] đứa yêu nhau chẳng sợ [A] nghèo.

Một [Am] sớm khăn [F] tang phủ kinh [C] thành

Em [Dm] đi xa [G] lắm để lại [C] anh

Những [Am] trang kỷ niệm thời xuân [F] thắm

Một [E7] vết thương lòng nấm mộ [Am] xanh.

 

1. Có phải chiều nay áo trắng [Am] bay?

[G] Hay là khói tỏa mắt anh [C] cay?

[Am] Trên tà áo lụa hồn nhung [G] nhớ

[E7] Một dáng kiều thơm thuở đắm [Am] say.