Bạc duyên

[Dm] Chuyện hôm nay tôi kể là một [G]

câu chuyện tình yêu

Thật [Bb] buồn [Am] và thật trái [Dm] ngang

[Dm] Người thanh niên năm ấy mới chớm [G] sang tuổi hai mươi

[Bb] Chưa bước vào chuyện [Am] tình lứa [Dm] đôi.

Rồi một [Gm] hôm sang làng bên ghé [C] thăm

Người bạn [Am] thân của thời học [Dm] trò

Tình cờ [Gm] quen người em gái [C] xinh

Rồi thầm [Am] thương nhớ người từ [Dm] đó

Nào đâu [Bb] hay tình [C] duyên đã [F] định

Nàng đã [Gm] có người [Am] thương bên [Dm] mình

Mà vì [Bb] sao đành [C] tâm hỡi [F] nàng

Buông lời [Gm] yêu lời [Am] thương dễ [Dm] dàng.

Để cho [Bb] trái tim [C] kia vỡ [F] tan

Khi nhìn [Gm] thấy [Am] nàng bên người [Dm] yêu

[Dm] Tôi đâu hay tình [Bb] yêu là như thế

Nếu biết [C] khi xưa ta đừng [F] quen

[Gm] Tôi đâu hay người [Am] yêu của tôi

Lại xem [Bb] đó như một trò [A7] vui.

[Dm] Mang yêu thương về [Bb] nơi chôn giấu

Biết khi [C] nao quên được tình [F] đầu

[Gm] Bao năm qua tưởng [Am] là phôi pha

Mà sao [Bb] trái tim [C] còn thương [Dm] nhớ.