Bài Hát Buồn Nhất ( DEMO )

Lần thứ nhất [G]chuyện đó xảy ra

Ở nhà [D]ba la tá hỏa

Bắt [Em]tao gọi điện thoại cho ba mỗi khi đi học về [Bm]nhà

Lần thứ [C]2 là trong phòng tắm

Sợ lắm [G]cái lần thứ 3

Vì lần [C]đó thì bác sĩ nói chỉ chậm vài [D]giây là sẽ không qua

Đi đến trường [G]bọn con nít thì hay chỉ [D]trỏ

Mà thằng này thì luôn phải [Em]cố tỏ ra không bận tâm vì [Bm]

Nhưng đâu ai muốn là thằng bệnh[C] hoạn

Cũng đâu ai muốn mình được thương[G] hại

Hay là sự quan tâm thảo[C] mai từ những thầy cô ra vô thường [D]ngày

 

Cô ấy [G]trao cho lá thư tay

Đầu [D]thư chúc bạn mau khỏe

Lỗ tai [Em]của mình luôn sẵn nếu bạn có [Bm]chuyện thì kể nhau nghe

Tao lấy làm [C]phiền, sao bạn không thể để tôi [G]yên

Kẻ tổn thương, tổn thương người [C]khác đó cũng chẳng phải là lần đầu [D]tiên

Vả lại tao cũng nghe đâu [G]đó là tại cô ấy là có hơi bị [D]thích mình

Mãi, từ lớn tới bé [Em]tao vẫn chưa thay được cái [Bm]tính tình

Mắt kiếng và đeo niềng [C]răng, chẳng phải là hot girl của [G]trường

Thế nên tao nhìn cô [C]ấy chỉ qua một đôi mắt bình [D]thường

 

Vậy thì [G]hãy về đi [D]em

Nơi mà [Em]em có nụ cười [Bm]

Và nếu [C]nơi này chẳng [G]còn lại gì

Chẳng [C]còn gì ngoài giọt nước [D]mắt tràn đôi [G]mi

Vậy thì [G]hãy về đi [D]em

Nơi mà [Em]em có nụ cười [Bm]

[C]Giờ được viết [D]ra... [G]cho em....

 

Rồi khi cả [G]2 cũng chở nên thân

Sau giờ [D]học đưa nhau la cà

Chợp đôi [Em]mắt thì tuổi 17 nhìn [Bm]lại cũng không quá xa

Sau cấp 3 [C]vì bận rộn hay ta không [G]nhớ

Hoặc cuộc đời hay quăng cho ta [C]những con đường dốc mà ta [D]không ngờ

Mà mãi cho đến cái ngày [G]tao nhận được cuộc điện thoại của mẹ cô [D]ấy

Vẫn, nằm im ở [Em]đó là một cô gái với nét thơ [Bm]ngây

Với những ai đã chọn để [C]hỏi, thì có lẽ cũng đã biết [G]được

Mọi chuyện cứ như một cuốn tiểu [C]thuyết bi kịch đã được viết [D]trước

Cô ta chọn ra đi theo [G]cách của mình bồn tắm và một con [D]dao

Cô ta hiểu tao rõ [Em]hơn ai

Nhưng chưa bao giờ giải thích vì [Bm]sao

Luôn bắt tao phải ngẩn đầu [C]cao trong khi cô ta nhìn thấy địa [G]ngục

Chẳng ai trao cho tao những [C]thứ mà tao đã từng xem là phiền [D]phức

Làm sao một người có thể đem trao [G]đi hết những thứ mà mình không [D]

Tao nhìn con [Em]tao và rồi tao chợt hiểu ra điều [Bm]đó

Những mãnh đời tuyệt vời [C]sẽ đi ngang qua ta một cách vội [G]vàng

Thấy sáng [C]nhất là ngọn lửa sẽ sớm lụi [D]tàn

 

Vậy thì [G]hãy về đi em [D]

Nơi mà [Em]em có nụ cười [Bm]

[C]nếu nơi đây chẳng [G]còn lại gì

Chẳng còn [C]gì ngoài giọt nước [D]mắt tràn đôi [G]mi

Vậy thì [G]hãy về đi em [D]

Đôi bàn [Em]chân kia đã mỏi [Bm]mệt

Bài [C]hát đau lòng, là bài [G]hát sẽ không bao [C]giờ được viết [D]ra...trọn [G]vẹn

Bài [C]hát đau lòng, là bài [G]hát sẽ không bao [C]giờ được viết [D]ra...trọn [G]vẹn