Bài sám hối số 1: Ngựa đã về chiều

Sáu mươi [Am] năm đời gom một [Dm] ngày

Còn chi trên [E7] tay? Còn mối tình [Am] gầy!

Yêu ghét một [E7] thời bõ bèn hư [Bdim] không

Yêu ghét một [E7] thời bỏ bèn hư [Am] không

Sáu mươi [Am] năm bạc như tóc [Dm] mẹ

Nhẹ như gió [Am] thổi, đàn con nước [E7] trôi

Giữa đêm vô [Bdim] thường mà nghe vô [Dm] vọng

Trăm nỗi ngổn [E7] ngang trong cõi hỗn [F] mang.

Ngựa đã [Am] ốm nằm giữa [C] ánh úa [Bdim] vàng... cuối [Am] chiều.

Hỏi [Am] gió, gió [Am] thổi rồi mẹ [Dm] đi nơi [Dm] đâu?

Về trên [F] cao cao thong dong mẹ [E7] ngồi

Hay về bãi [Am] bồi lau lách mẹ [Gm] lội, mẹ lội hoang [E7] vu

Hỏi [Am] nước nước [Dm] trôi rồi con [F] sẽ về [E7] đâu?

Về dưới bể [Am] dâu, yêu mơ một [Dm] đời

Ân oán Ta-[E7] bà một cội một cội vô [E7] minh.

Ân oán Ta-[E7] bà một cội vô [Am] minh.

Ngựa đã [Am] từng vượt núi cheo [Dm] leo

Ngựa đã [F] hí vực sâu vang [E7] lừng

Từng dẫm [Dm] qua một rừng hoa dã [F] man

[G] Rồi như loài dã [C] hoang từ tâm ngước [E7] lên

Quỳ [E7] gối dưới nụ [Dm] em thiên [Am] thần

Ngựa sám [Am] hối ốm nằm [F] chờ [G] một [Am] ngày

(Ngựa sám hối ốm nằm chờ... một... ngày)