Bài thơ dâng Chúa

Con muốn [C] viết một bài thơ dâng Chúa

Một bài thơ [Dm] hay nhất giữa trần gian

Để ngợi [F] khen Chúa thánh ở thiên [C] đàng

Đã giáng thế vì con Ngài chịu [G7] khổ.

Giữa đêm [C] đông lạnh lùng sương tuyết [Am] đổ

Muôn triệu người trong nệm ấm giường [Dm] êm

Họ say sưa ngủ an giấc suốt [C] đêm

Chỉ có [G] Chúa một mình trong máng [C] cỏ... [G]... [C]

Chỉ có [C] Chúa bị trần gian chối bỏ

Nên Ngài [Am] đành an phận giữa chuồng [Dm] chiên

Chúa vì con Ngài nặng gánh ưu [C] phiền

Vì con hết vì tội nhân tất [G7] cả

Chúa yêu [C] ơi Chúa là thơ con [Am] tả

Chúa là nguồn là suối mạch yêu [Dm] thương

Chúa của con là Chúa của thiên [C] đường

Sao Chúa [G7] đến Chúa yêu người trần [C] thế... [G]... [C].

Tình yêu [C] ấy cao sâu hơn trời bể

Giấy bút [Am] nào con tả hết Chúa [Dm] ơi

Dù trần [F] gian có lấy cả bể [C] khơi

Làm mực viết cũng không sao tả [G7] nổi

Chúa yêu [C] con vì con là tội [Am] lỗi

Một tình [Dm] yêu tuyệt đối giữa trần gian

Con tìm đâu được ánh sáng thiên [C] đàng

Nếu không [G] có danh Je Sus giáng [C] thế... [G]... [C].

Đêm đông [C] lạnh giờ đây đâu đáng kể

Vì lòng [Dm] con đã có Chúa Je Sus

Hỡi trần [F] gian đầy tăm tối ngục [C]

Hãy kíp đến tôn thờ Con [G] Thánh

Tôn thờ [C] Christ (Chúa) biết bao là phước hạnh

Sống với Ngài ai sánh được [Dm] đâu

Ta là thân mà Đấng Christ là [G7] đầu

Khắn khít ấy có bao giờ ly [C] biệt... [G]... [C].

KẾT BÀI:

Christ (Chúa) với [F] ta ta với Ngài mãi [C] miết

Sống trong [G] nhau gắn bó trọn [C] đời

Christ (Chúa) với [F] ta ta với Ngài mãi [C] miết

Sống trong [G7] nhau,gắn [FmM7] bó trọn [C] đời.