Bài tình ca về mẹ

Chưa bao [Am] giờ con viết hết bài tình ca về [G] mẹ

Bởi chẳng đủ ngôn [Dm] từ kể hết lòng mẹ bao [C] la

Mẹ đã một [Am] đời chịu giông bão phong [G] ba

Che chở các [Dm] con nâng niu nhẹ nhàng từng [C] bước. [E7]

Chưa bao [Am] giờ con viết hết bài tình ca về [G] mẹ

Bởi chẳng thể [Dm] nào nói hết được sự hy [C] sinh

Mẹ [Am] đẹp hơn cả trăm ngàn đóa hoa [D] xinh

Người đàn [F] bà có trái [G] tim vĩ đại hơn mặt [Am] trời.

 

ĐK:

Mẹ ơi! Mẹ [Am] ơi

Từ lúc sinh con ra [F] đời

Cho đến [G] khi mắt đã mờ [Dm] nhòa

Hy sinh cả cuộc [G] đời

Chỉ đổi lấy nụ cười con [C] thôi. [Dm] [E7]

À [A] ơi!

Ru con run run vai [F#m] gầy

Ru [Bm] con yêu thương đong [D] đầy

Nhìn [E7] con khôn lớn từng [A] này

Mà lòng [E7] mẹ hạnh phúc nào [A] hay.

À [A] ơi, ơi à [Bm] ơi!

À [E7] ơi, ơi à [A] ơi!.

Chưa bao [Am] giờ con viết hết một bài ca về [G] mẹ

Nhưng lần [Dm] này con sẽ cố viết hết mẹ [C] ơi

Bài tình [Dm] ca, bài tình ca con sẽ [Bb] hát [E7] cả cuộc [Am] đời.