Bất chợt cơn mưa chiều

1. Thôi nhé đừng buồn nghe em [Em] ơi

Đâu biết trời [Am] xanh mây đang vần vũ [Em]

Cơn mưa chiều bất chợt giữa con [Am] đường

Phố buồn xao [F#dim] xác tiếng mưa rơi [B7]

 

2. Trống vắng chiều xưa mưa ngập [Em] lối

Vai mềm rảo [G] bước dáng ai [Am] qua

Gom yêu thương những tháng năm hoài [D] cổ

Chợt hiểu [G] đời, hiểu cả những cơn mưa [B7]

 

ĐK:

Xin cám [Em] ơn cơn mưa chiều trở [G] gió [E7]

Để lòng [Am] ai thấu hiểu những giọt [Em] rơi

Được giọt [C] rơi, đầy [Cm7] vơi giọt nặng [Em]

Hỏi giọt [F] nào đăng đắng thấm môi [C] cay?

Thôi về [Bsus4] đây ta [Em] tạ từ mưa gió [G]

Để vui [Em] cùng chút nắng mãi thanh [G] tao

Ta về [C] đây không [Am] say đời mưa gió [B7]

Nắng hanh vàng thắp đỏ trái tim [Em] đơn.

Coda

Đừng buồn nghe [Em] em!

Đừng [C7] buồn nghe em! [Cm7]

Thôi đừng [B7] buồn em [Em] ơi!