tone [Bm]
Đó là [Gmaj7]một chiều mưa, khi mà cô còn nhỏ
Không [F#7]khi nào nhăn nhó, không lúc nào mặt buồn xo
Và một [Gmaj7]ngày, với quyển sách cầm trên tay
Nhưng cô [F#7]thấy mẹ, ngồi trên ghế của ba
Vì bình [Gmaj7]thường, vào giờ này, mẹ thường ra ga đón ba về
[F#7]Cô chạy lại mẹ, rồi sà vào lòng
Hay mẹ [Gmaj7]khóc? Chắc là không
Xua tan đi mọi [F#7]nghi vấn cô lần mở trang sách
Dạ, tình yêu là [Gmaj7]gì? Mẹ ơi?
Rồi mẹ hôn cô lên [F#7]trán, nụ cười chói chang
Rồi mẹ dịch giọng, [Gmaj7]cả nốt thăng và nốt trầm
Con yêu, [F#7]đừng có vội vàng suy nghĩ
Đó là [Gmaj7]một chiều mưa, khi mà cô ba mươi
Khi [F#7]nào cũng nhăn nhó, luôn có chuyện để mà lo
Ô [Gmaj7]tô cô đã có, nhà lại nhà to
Khi nó [F#7]nổi lên trong lòng vì trong tim là khoảng không
[Gmaj7]Sự quan tâm mà cô cần là của người tình
[F#7]30 tuổi, và đứng đầu cả công ty
Khi mà [Gmaj7]nét quyến rũ, đã cướp đi con tim họ
Rồi cứ [F#7]ngày qua ngày, cô cứ cắm đầu vào làm việc
Rồi [Gmaj7]tình yêu là gì? Cô quên mất
[F#7]Rời mắt khỏi bàn giấy, ngước nhìn khung ảnh
Khẽ [Gmaj7]kéo một ngăn tủ, lục lạo hồi lâu
Một bài [F#7]báo về tai nạn tàu cách đây 2 thập kỉ
Một thoáng yêu thương, như đang về trong tâm trí và rồi [Gmaj7]bắt cóc cô đi