Bên hành lang xứ lạ

1. Lần chân tôi [Am] bước bên hành lang xứ [Dm] lạ

Nỗi đơn [G] côi không hòa theo tiếng [C] cười

Ai ai nơi [A7] ấy vun đắp xây tương [Dm] lai

Cố vun [G] bồi một ngày nên mái [C] nhà. [E7]

Rời xa quê [Am] cũ bao giờ tôi trở [Dm] lại

Bước chân [G] đi quay về với tay [C] không

Ai ai nơi [A7] ấy thăng tiến với vinh [Dm] hoa

Chỉ riêng [G] mình mang nỗi niềm thua [Am] xa. [A7]

 

ĐK:

Một cơn mơ nhỏ [Dm] nhoi quay cuồng theo xứ [G] người

Chờ đến bao [A7] giờ mở cửa đón [Dm] tôi

Sống chan [E7] hòa vào dòng cư [Am] dân. [A7]

Tình thâm mau lãng [Dm] quên như thuyền xa bến [G] bờ

Vài phút tâm [A7] tình vội vàng bước [Dm] nhanh

Khéo quay [E7] mặt cần chỉ quan [Am] tâm.

 

2. Càng đi xa [Am] xứ ký ức càng lui [Dm] dần

Sống ly [G] hương xin dìu dắt cho [C] nhau

Ai sau ai [A7] trước đôi lúc chẳng hơn [Dm] nhau

Hay vun [G] bồi nhân ái tình quê [C] nhà. [E7]

Làm sao tôi [Am] biết quay về nơi bắt [Dm] đầu

Bỏ nơi [G] đâu bao hờn trách vu [C]

Đời ai không [Am] muốn dư thừa cho chính [Dm] mình

Bỏ nơi [G] đâu dư [E7] thừa chính thân [Am] tôi.