Bên kia sông

1. Này người yêu, người yêu anh [G] ơi

Bên kia [D] sông là ánh mặt [G] trời

Này người yêu, người yêu anh [D] hỡi

Bên kia [D7] đồi, cỏ hoa đan [G] lối

Bên kia núi, núi cao chập [C] chùng

Bên kia suối, suối réo lạnh [D] lùng

Là bài [D7] thơ, toàn chữ hư [G] vô. [C] [G]

Này người yêu anh [G] ơi

Cho anh nồng ấm cuộc [C] đời

Như hoa có ánh mặt [G] trời

Ôi núi [D7] mừng vì mây đến [G] rồi

Này người yêu, người yêu anh [D] hỡi

Yêu [D7] nhau mình đưa nhau [G] tới

Bước [Am] nhẹ và nói bên [D] tai

Nói cho [D7] vừa mình anh nghe [G] thôi.

 

2. Này người yêu, người yêu anh [G] ơi

Bên kia [D] sông đường vẫn còn [G] dài

Này người yêu, người yêu anh [D] hỡi

Bên kia [D7] đồi cỏ non đan [G] lối

Trong cơn gió thoáng nghe nụ [C] cười

Trong khe núi thánh thót lòng [D] người

Lòng đòi [D7] tình vật vã không [G] thôi.

Này người yêu anh [G] ơi

Đêm đêm lòng vỡ tình [C] dài

Dây xanh quấn quít vào [G] đời

Cho trái [D7] tình nở trên tiếng [G] cười

Này người yêu, người yêu anh [D] hỡi

Bên [D7] trong lòng nôi êm [G] ái

Rắc [Am] nhẹ từng cánh hoa [D] rơi ( ánh sao rơi)

Sẽ âm [D7] thầm mình em nghe [G] thôi