Bến Kiên Giang

1. Chiều Kiên Giang [G] bến mưa với sương hòa [Am] nhau

Gió heo reo thổi [D7] dưới chấm bông phi [G] lao

[C] Ôi Kiên Giang tiêu điều [D7] nên thơ như hoa [G] chiều

[Bm] Và đây bến [C] xưa ngày [G] ấy [E] mưa gió ra [Am] đi buồn đau

[D7] Quên tình [Am] lòng tình [D7] đời tình nước chớ [G] quên

Năm xưa bến [D7] này anh [G] thề lòng quyết hy [C] sinh vì [D7] nước

[C] Bao thu đi rồi đi [D7] mãi [G] anh quyết [Em] đi

Hẹn [Am] không cho [D7] lòng thương [G] nhớ

Mưa thu gió [D7] lộng bốn [G] phương lòng hướng êm [C] đềm dần [D7] trôi

[C] Trăng thu soi mỏi xuyến [D7] ái [G] bao kẻ đi [D7] không [G] về

 

2. Ngàn cây sơ [G] xác theo gió thu chiều [Am] nay

Như đàn âm thán [D7] bao kẻ đi không [G] về

[C] Sóng Kiên nước đưa đờ [D7] sông trôi nơi [G] nào

[Bm] Hàng cây bến [C] xưa còn [G] đó [E] nhưng bóng anh [Am] nay còn đâu

[D7] Đã ra [Am] đi lòng [D7] nguyện đền đáp núi [G] sông

Kiên Giang gió [D7] lạnh sương [G] mờ ngàn lá trôi [C] theo dòng [D7] nước

[C] Như bao nhiêu người đi [D7] mãi [G] trong gió [Em] sương

Hẹn [Am] quên muôn [D7] sầu vương [G] vấn

Em mong nhớ [D7] lại những [G] ngày ngày thắm êm [C] như ngày [D7] xuân

[C] Hương xuân nay còn đâu [D7] nữa [G] man mác bao [D7] u [G] buồn