Bến Nhớ

Anh nhắc [Dm] tên Bến Nhớ để làm chi

Trong khắc [C] khoải ngút ngàn biệt [F] li [Dm]

Thuyền xa [Gm] khơi mang theo nhiều thê [Bb] thiết

Đã bao [C] mùa rồi cũng mãi xa [F] xăm.

Nỗi lòng [Dm] nào thì cũng lắm chơi [A7] vơi

Dốc Bến [Dm] Nhớ giữ dùm bao kỷ [Gm] niệm

Những nắng mưa giận hờn cùng ai [F] nữa

Ai dỗ [A7] dành cho Bến Nhớ đừng [Dm] quên.

Em bắt đền Bến Nhớ của tình [Bb] duyên

Cái nắm [Gm] tay để tim thành bão [Dm] tố

Tiếng gió reo ngỡ người về bến [Gm]

Xa thật [A7] rồi tri kỷ của người [F] xưa.

Tình một [Bb] thuở nhẹ ngàng vừa nhen nhóm

Vương vào [Gm] tim giăng mắc những sợi [F]

Rất mong manh mà ken dày đến [A7] nỗi

Cả một đời cố giữ mãi vẫn buông [Dm] lơi.

* Bến Nhớ [Gm] ơi, Bến Nhớ [A7] ơi, Bến Nhớ mãi trong [Dm] tim.