Bến xưa

Qua bến đò [Em] xưa

Chiều thu đã sang [C] mùa

Sông nước cuộn [G] mau [C]

Ngàn mây trắng trôi về [B7] đâu.

Đi giữa bao [Am] la

Mùi hương lúa thơm quê [Em] nhà

Xanh xanh bóng ngàn [G] dâu

Xanh xanh màu cỏ [B7] biếc

Người qua bến sông [Em] chiều.

Em [Em] ơi tôi về với em [C] đây

Khi màu tóc xanh [B7] phai

Xin dừng bước giang [Em] hồ.

Em [Am] ơi tôi về bến xưa [Em] đây

Đàn nặng trĩu trên [D] vai

Nỗi niềm thương nhớ [B7] ai.

Đi [Em] trên con đường xưa tịch [Am] liêu

Quê [D] hương mờ khuất sau sương [G] chiều

Tiếng chim gọi [Em] bầy về tổ ấm khi chiều [D] rơi

Mà chúng ta còn [B7] chi mùa yêu cũ qua lâu [Em] rồi.

Nơi xứ người [Em] xa

Lòng em nhớ quê [C] nhà

Tôi trở về [G] đây [C]

Mà thương tuổi xanh đời [B7] ta

Mây núi kia [Am] ơi

Xin làm chứng cho một [Em] lời

Tôi yêu chỉ mình [G] em

Qua muôn trùng xa [B7] cách

Chỉ thương nhớ một [Em] người.