Biển chiều vàng

Lành [Em] lạnh miền thủy [Em] nguyên Một mình ta với [Am] biển

Nhìn sóng [G] phà băng [Em] cát Rồi đưa vào vô [B7] biên

Đêm đi tìm dư [Em] vị Để biết mình còn [F#m] đây

Trãi qua [Am] bao thế [C] kỷ Tái sinh nơi chốn [Em] nầy

Ta mang hồn của [C] núi Về ẩn giữa cỏ [Em] cây

Ta mang [B7] tim của biển [B] Đi qua [B7] bao tháng [Em] ngày

 

ĐK

Trăng [E] cười hay trăng khóc Vàng hết biển chiều [A] nay

Một [B] mình ta một [A] góc Nhìn biển đêm mệt [E] nhoài

Gầm gào con sóng [A7] giỡn Lùa cô đơn ra [E] khơi

Chỉ [Em] có vầng trăng [Em] nhỏ Trải vàng biển chiều [Am] nay

Lòng [Em] biển in bóng [B7] đầy Lòng [Em] biển đang nhớ [B7] ai

Một [Em] mình ta với [B7] biển Lạnh miền thủy nguyên [Em] nầy