Biển xưa

1. Sóng vỗ một [E7] đời, biển mòn một [Am] đời

Từng giấc mơ [E7] trôi, từng cuộc tình [Dm] phai trên hạnh phúc [Am] tôi

Đời đã tàn [F] hơi, đi [G] tìm ngày tháng xa [C] rồi [Am]

Biển một chiều [Dm] xưa, bên [F] người yêu dấu trong [E7] mưa.

 

2. Sóng vẫn dạt [E7] dào, bên đời ngọt [Am] ngào

Tà áo em [E7] bay, nhạt nhòa trời [Dm] mây mờ dấu chim [Am] bay

Ngày qua còn [F] ai đi [G] về trên bước chân [C] vui [Am]

Biển đầy rồi [Dm] vơi, cơn sóng [C] mang [E7] tình tôi đi [Am] rồi.

 

ĐK:

Trùng dương dâng [F] sóng, xô bến [G] bờ tan nỗi mong [C] chờ [Am]

Ngàn đời tình [Dm] ta, như cát [C] mềm giữa lòng biển [E7] êm

Nhìn cơn lốc [F] xoáy, cuốn đời [G] mình ra mãi xa [C] khơi [Am]

Hồn tôi buồn [E] rơi, về nơi [E7] đâu xa cuối chân [Am] trời.

 

3. Mãi nhớ một [E7] thời, cố quên một [Am] đời

Biết làm sao [Dm] nguôi, nguôi muộn [G] phiền, quên đi dấu [Am] môi

Biển xưa còn [F] đây, vẫn còn [G] đầy trong trái tim [C] gầy [Am]

Làm sao người [Dm] ơi, làm sao [E7] quên, quên tình [Am] tôi.