Bình Thuận miền quê yêu thương

1. Một chữ [G] yêu, xin gởi về quê [Em] hương

Ngàn lời [A] thương, xin trao về đất [Em] mẹ

Nơi tôi sinh [A] ra, một thời thơ [D]

Bình Thuận quê mình,

câu [B7] hát nhẹ lời [Em] ru.

 

2. Về biển [G] khơi, Phan Thiết chiều vi [Em] vu

Về non [A] xanh, chim nơi Tà Cú [Em] gọi

 

Câu thơ yêu [A] thương, lời ai muốn [D] nói

Huyền diệu đêm rằm, trăng [B7] sáng rọi miền [Em] quê.

 

ĐK:

Ôi vầng trăng [G] quê, trăng hóa lời thơ

Sơn Mỹ Hàm [Em] Tân, Đồi Dương vẫn [C] chờ

Lung linh bên [D] bờ, Cà Ty thương [Bm] nhớ

Đa Mi La [D] Ngà, mình đẹp như [Bm]

Tuy Phong La [D] Gàn, muôn [B7] thuở còn gọi [Em] tên.

Ta chờ trăng [G] lên, con nước triều lên

Vui hát lời [Em] ca, vang ra bãi [C] ghềnh

La gi Kê [D] Gà, Hòn Rơm thương [Bm] mến

Vang xa cho [D] buồm, đoàn thuyền căng [Bm] lên

Vang sang Bắc [D] Bình, vang [B7] đến Hàm Thuận [Em] Nam.

 

3. La Ngâu Tánh [G] Linh, rồi qua Hàm Thuận [Em] Bắc

Phú Quý Cam [A] Bình, son sắc tình Đức [Em] Linh

Một vầng trăng [D] xinh,

câu hát quê mình

Ôi thương biết [B7] mấy, ân tình quê [Em] hương.