Bình yên từ tuyệt vọng

1. Trong niềm [Am] đau tôi [G] thấy lòng tuyệt [F] vọng

Một mình [Bm] tôi tôi [E7] nhìn bốn bức [Am] tường

Giữa sống [F] chết chợt nghe điều không [Dm] tưởng

Tiếng chân [Bm] tình mang túi đến những yêu [E7] thương.

 

2. Em bình [Am] yên tôi [G] thấy từ tuyệt [F] vọng

Lời tình [Bm] xanh tim chợt [E7] thấy nhịp [Am] đều

Khi em [F] đến niềm vui tràn trên [Dm] gối

Tiếng em [G] cười làm tươi [Em] mát tâm [Am] hồn.

 

ĐK: Từ em [A] đến thôi lưng [D] chừng nghi [Bm] ngại

Buổi hôn [E7] mê quên sỏi đá gieo [A] mầm

Dù trăn [D] trở với cuộc tình đổ [Bm] gãy

Giữa muôn [B] trùng nghe tiếng vọng tri [E7] âm

Mãi [E7] vang vọng tiếng...tri [Am] âm.

 

3. Ngoài chân [Am] mây [G] trời hôn lưng [F] gió

Môi cuồng [Bm] si sưởi [E7] ấm lá không [Am] cùng

Gom dư [F] âm tung chiều xoay cánh [G] nhỏ

Bên kia [Em] đời ta đến sợi nhớ [Am] nhung.

* Gom dư [F] âm tung chiều xoay cánh [G] nhỏ

Bên kia [Em] đời ta đến sợi nhớ [Am] nhung.

....Ta đến [Bb] sợi nhớ [A] nhung.