Bóng chiều

Mặt hồ đang lặng [Dm] yên viên sỏi [Bb] nào vô tình rơi [A7] xuống

[Dm] Làm xao động hồn [Gm] ta [Am] trong bóng chiều bao [Dm] la

Tựa gốc cây thông [Gm] già đợi [C] chờ bóng đêm [F] rơi

Ta đang lần đến hạt [Bb] cuối [C] trong sâu chuỗi đời tả [A7] tơi

Trôi đi trong mê [Dm] muội thời gian lặng lẽ chôn [Gm] vùi

Những kỷ niệm buồn vui hạnh [C] phúc và đớn [F] đau

Buổi sáng mùa xuân tinh [A7] khôi đất [Gm] trời lung linh mưa [C] bụi

Với những cây cỏ lá [F] hoa mọc [Bb] lên hồn [A7] nhiên

Buổi trưa đầu mùa [Dm] hạ đáng lẽ rong chơi trên đồi [F] xa

Cơn mê [Gm] nào đưa người lên đỉnh [Bb] núi

Ác mộng [C] nào xô ta xuống vực [Dm] sâu

Chiều thu đang về [Dm] đây lá [Gm] thu rơi tàn [A7] tạ

Mới [Dm] hay đời quá mỏng [A7] manh

Tóc xanh ngày [Dm] nào nay [D7] đã bạc trắng mái [Gm] đầu

[C] Có đếm được bao [F] nhiêu

[Bb] Sợi tóc đen còn [C] lại vương vấn trần [A7] ai

[Dm] Tựa gốc cây thông [Gm] già [C] đợi cơn giá lạnh đêm [F] đông

Nước [Bb] mắt chảy hết vào [A7] trong

Sống một [Dm] đời sao đớn đau nhiều [F] kiếp

[Gm] Trong bóng chiều mênh [Bb] mông [C] ta lần đến hạt cuối [F] cùng

[A7] Trong sâu chuỗi đời [Dm] lận đận.