Bỗng dưng anh thành người lạ

1. Ngần ấy [C] năm yêu nhau anh nghĩ sẽ [D] hết đoạn đường

Tình yêu [Bm] đó đậm sâu hơn chữ [Em] thương

Anh đã từng [C] nghĩ dù mọi thứ thay [D] đổi

Chẳng thể chia [Bm] cắt hai ta phải xa [Em] rời.

 

2. Anh cố vun [C] vén tình yêu bao năm [D] qua

Mà đâu [Bm] biết trong em đã nhạt [Em] nhòa

Vì người thứ [C] ba đã đẩy ta ra [D] xa

Hoán đổi vị [Bm] trí bỗng dưng anh thành người [Em] lạ.

 

ĐK:

Anh thấy gục [C] ngã với tất cả mọi [D] thứ đã xảy ra

Niềm tin anh [Bm] đã đặt sai nên ôm xót [Em] xa

Những năm [C] tháng bên nhau giờ chỉ còn [D] lại niềm đau

Anh [Bm] sẽ lặng yên ra đi như chưa từng biết [Em] nhau.

Chia tay đâu [C] phải là hết yêu người [D] ơi

Bởi những thói [Bm] quen anh vẫn chưa thể [Em] quên

Kể từ hôm [Am] nay anh sẽ sống khác [Bm] đi người hỡi

Sẽ không [C] nhắc tên [D] em thêm lần [Em] nữa.