Bóng hình xưa

1. Một [Em] chiều đi lang thang, trên [Am] con đường lá [Em] vàng,

lòng buồn nghe miên [F#m] man, cuộc [D] tình đã ly [G] tan.

Ngày [Em] nào tay trong tay, trên [Am] con đường phố [Em] dài,

cùng nhìn về tương [F#m] lai, lòng [D] hẹn lòng không [Em] phai.

 

ĐK: [Em] Nầy người yêu hởi có thấu [C] chăng cho tình [Bm] anh

khi [Am] đêm về cô [F#m] quạnh khi [Am] đêm về thương [Bm] nhớ

bóng [D] hình người phương [Bm] trời.

[Em] Nầy người yêu hởi có nhớ [C] chăng cho ngày [Bm] xưa

khi [Am] ta còn thơ [F#m] dại đôi [Am] ta hằng mơ [Bm] ước

suốt [D] đời mình bên [Em] nhau.

 

2. Một [Em] mình anh bơ vơ, trong [Am] căn phòng thẩn [Em] thờ,

lặng buồn nhìn đêm [F#m] mưa, gọi [D] thầm người yêu [Em] xưa

Giờ [Em] nầy em nơi nao, nghe [Am] trong lòng dâng [Em] trào,

chuyện tình ta trao [F#m] nhau, giờ [D] là giấc chiêm [G] bao.

Bầu [Em] trời kia trong xanh, em [Am] đi lòng sao [Em] đành,

để một mình riêng [F#m] anh, giọt [D] buồn đọng long [Em] lanh.

 

ĐK: [Em] Nầy người yêu hởi có thấu [C] chăng cho tình [Bm] anh,

khi [Am] đêm về cô [F#m] quạnh, khi [Am] đêm về thương [Bm] nhớ,

bóng [D] hình người phương [Bm] trời.

[Em] Nầy người yêu hởi có nhớ [C] chăng cho ngày [Bm] xưa

khi [Am] ta còn thơ [F#m] dại đôi [Am] ta hằng mơ [Bm] ước

suốt [D] đời mình bên [Em] nhau.

Nghìn [Em] trùng ôi bao la, đôi [Am] ta rồi xa [Em] lạ,

một người về phương [F#m] xa, để [D] cuộc tình phôi [Em] pha.