Bóng trăng thề

1. Nhìn vầng trăng khuyết lẻ loi nơi [Em] này

Mái tóc làn môi nhớ ai đêm [B7] dài

Người làm cánh chim mang hết tình [D] tôi [B]

Từ thuở ly biệt ánh trăng nhạt [C] phai vàng [B7] úa.

Bài ca đôi mươi hát khi bên [Em] người

Khi tóc còn xanh khi môi còn [B7] nồng

Một thời đã xa ôi bóng thời [D] gian [B]

Trăng gãy đôi bờ tiếng yêu chi [B7] còn xót [Em] xa.

 

ĐK:

[Em] Trăng bàng bạc đêm [Am] vắng mơ khúc yêu [Em] xưa

[C] Ru ngàn [Am] lời thiết tha [B7] tình rồi cũng [C] qua

[B7] Dư âm u [Em] hoài. [Am] [B7]

[Em] Em nụ [Am] hồng trong nắng [D] ta ghé môi [G] hôn

[C] Ôi bờ [Am] môi ngát hương [Em] giờ là khói sương

[B7] Một đời vấn [Em] vương.

 

2. Trăng thề ngày ấy nhớ chăng hỡi [Em] người

Trăng vẫn còn đây dõi soi kiếp [B7] đời

Màu tình đã phai nước mắt đã [D] rơi [B]

Tình vẫn réo gọi gối chăng từng [C] đêm hờn [B7] dỗi.

Từ người ra đi tóc xanh thay [Em] màu

Giọt nắng hè phai hắt hiu thu [B7] về

Tình chiếc lá thu ta ép trong [D] tim [B]

Ghi dấu một thời ái ân như [B7] một giấc [Em] mơ.