Bông trôi nở

1. Trong giấc [Am] mơ anh là cơn gió thoảng

Để muôn [Dm] đời [G] vương vấn bên [C] em

Rồi từng [G] đêm nghe thương nhớ vô [E7] cùng

Nghe [F] như lớn khôn [C] dần niềm ân [E7] ái trong [Am] lòng.

Mùa xuân [Am] đó muôn bông trời đua nở

Người em đó cho em và tất [F] cả

Dù cuối [Dm] trời hay [G] góc biển xa [C] xôi

Dù thế [Dm] nào anh [E7] chỉ có em [Am] thôi.

 

ĐK:

Em [Am] ơi tình yêu là phép nhiệm [Dm] màu

Ai [G] đâu như lòng mong [C] ước khi đến [F] rồi mới [E7] hay

[F] em [A7] anh hết mong [Dm] chờ trong [G] ngày vui đẹp [C] nhất

Hai đứa [E7] dìu nhau vào mộng [Am] mơ. [G] [Am]

 

2. Con nước [Am] vơi khơi nguồn con nước chảy

Nghĩa vợ [Dm] chồng [G] muôn kiếp không [C] phai

Và tình [G] yêu vô bến vô [E7] bờ

Nên [F] tôi vẫn tôn [C] thờ dù [E7] cho đến bao [Am] giờ.

Mùa xuân [Am] đó em đem tình yêu tới

Rồi xuân đó ta đi cùng chung [F] lối

Ngôn ngữ [Dm] này anh [G] kết làm tơ [C] duyên

Như kết [Dm] hôn bông [E7] trời nở trong [Am] tim.