Bóng xế ngày qua

1. Bóng mát sân [Em] đình bên tường vôi trắng

Trường làng ngợp [Am] nắng bóng tuổi thơ [Em] xa

Con đường về [Am] ngoại luồng qua truông [D] vắng

Hái trái chim [Bm] chim xanh đỏ làm [Em] quà.

Mặt trời ngả đầu xuyên qua triền núi

Chiều buồn mênh [Am] mang mắt ngoại xa [Em] xăm

Ôm cháu vào [Am] lòng ầu ơi... nước [D] mắt

Mai lớn con [Bm] đi, con bỏ xóm [Em] làng. [E]

 

ĐK:

Trường làng một đêm rung sập mái [A] che

Truông vắng một [B] đêm cày tan nát [E] đất

Đôi vai con [A] nặng chịu thêm thù [B] hận

Ngoại gom vô [F#m] vọng đợi chờ ngày [B] đi.

Quê hương xa [E] lắc, người còn hay [C#m] mất?

Vườn nhà vùi [A] chôn nấm mộ đất [B] khô

Ngủ mơ gối [F#m] ấp vòng tay ơi! ngoại

Vòng tay như [B] thể vồng đất đợi [E] chờ. [Em]

 

2. Ngày nào trở về đi qua triền núi

Trời buồn rưng [Am] rưng tiếng ngoại xa [Em] xăm

Trên đồi chiều [Am] tàn lòng đau se [D] thắt

Nghe gió năm [Bm] xưa ru lại ầu [Em] ơ.

Đã sống trên quê những ngày thơ ấu

Ngọt mềm môi [Am] son trái đỏ chim [Em] chim

Trường xưa sân [Am] đình giờ đây thiếu [D] nắng

Tường vôi rêu [B7] phủ bóng xế ngày [Em] qua.