Bức họa xuân

1. Đẹp làm [C] sao không khí xuân ùa [G] về

Trời trong [Am] xanh gió đông ngủ [Em]

Đào [F] mai kia tô nắng [C] thêm cũng xinh

[Dm] Nhưng môi em cười xinh [G] hơn.

 

2. Chờ em [C] đến nổi gió [G] lên

Nắng xua [Am] tan bộn bề nhân [Em] gian

[F] Cất tiếng hát [C] vang biển trời

[Dm] Du xuân vạn hoa [G] xinh.

T-ĐK:

Này em [Am] ơi cho anh xin nắm [Em] tay

Pháo hoa [F] bay thường xuân xanh [C] ngát

[Am] Cuốn lấy rêu [Em] phong vào lòng

[F] Đôi mươi thường mộng mơ nàng thơ trong [G] sáng.

 

ĐK:

Nếu em giáng [F] trần xin một lần cầm [G] tay

Phố hoa trải [Em] đầy người cầu [Am] may

Hẹn em [Dm] khi gió đông đã qua bạch mai [G] kia nở hoa chúng ta kết [C] ái.

Vuốt trên tóc [F] nàng nụ hoa [G] xuân

phá lên tiếng [Em] cười hỷ trùng [Am] dương

Ngày hoa [Dm] khai chúng ta có nhau dệt mộng uyên [G] ương trong bức họa [C] xuân.