Bức tranh tình nhân

[Dm] Trầm ngâm trong cơn gió lạnh buốt trôi [C] qua

Những hồi ức giờ [Bb] đây khép lại

Hằn sâu trong ánh [C] trăng tàn.

[Dm] Tình nơi đây mà cố nhân khó tương [C] phùng.

Sâu vào trong cuồng [Bb] si giấc mộng.

Để rồi khuyết trăng [C] nửa vầng

[Dm] Mộng đã lỡ... những yêu thương nay chỉ [C] còn trang thơ

Giờ quá [Bb] khứ như hoa mộng trôi vào trong từng đêm giấc mơ xa [C] xôi

[Dm] Tình đã lỡ... nhưng sao tâm ta lại [C] chẳng muốn nỡ

Để cho [Bb] giấc mơ theo phù du về đâu lệ rơi, giờ phận duyên chúng [C] ta đành [Dm] thôi.

[Dm] bức họa trong màn đêm đom đóm

Với cả vầng [C] trăng tình nhân dặt dìu nhau bước đi trên đường [Bb] xưa

Giờ một mình bước dưới [C] cơn mưa

Hồng [Dm] trần này kiếp này ai có thấu

Có những niềm [C] đau vì yêu mà phải chôn giấu tháng năm về [Bb] sau

Lãng du theo màu hồi ức phía [C] xa chân [Dm] trời.