Bụi thời gian phủ lên tóc mẹ

Như nước biển Đông không bao giờ [Am] cạn

Như những cánh [E7] rừng còn mãi màu [Am] xanh

Có thứ quý giá [Dm] nào sánh bằng tình [Am] mẹ

Có bài hát [E7] nào ngọt ngào như lời ru.

Chín tháng mười ngày con mang hình [Am] hài

Mẹ chẳng quản [E7] gì mang nặng đẻ [Am] đau

Mẹ đã cho [Dm] con cuộc sống và cuộc [G] đời

Dù tình thương [E7] nào cũng không bằng tình thương của mẹ dành cho [Am] con.

 

ĐK:

Mẹ ơi, mẹ [Am] ơi

Bụi thời gian phủ lên mái tóc [Dm] bạc

Vai mẹ gầy gánh cả đời [Am] con

Nắng dãi mưa dầm trên tấm lưng [G] còng

Mẹ chẳng thở [E7] than mẹ chẳng thở than.

Lời ru, lời [Am] ru

Con đã mang theo đi suốt cuộc [Dm] đời

Con lớn rồi mà vẫn [E7] thấy con còn bé [Am] thơ

Mẹ ơi, con nhớ, con nhớ lời [C] ru

Gió mùa [E7] thu, mẹ ru con [Am] ngủ.

* Mẹ ơi, con nhớ lời [E7] ru

Mẹ ơi, con nhớ ngày [Dm] thơ

Mẹ [Am] ơi, con nhớ lời [E7] ru

Gió mùa thu, mẹ ru [Am] con.