Bước chân người miền trung

1. Ngày nào còn thơ đôi [Am] chân, trần [C] tóc cháy [Am] đỏ

Đường dài cùng [Dm] nhau, trưa hanh [E7] nắng gió Nam [Am] Lào

Kỷ niệm đêm [G] sương, thương em buồn trên lối [C] nhỏ

Tóc mây em [D] cài, bao ước hẹn trong [Em] mắt nâu.

 

2. Mẹ buồn chiều [Am] hôm, mắt trông [C] dài ra trước [Am] ngỏ

Nhìn rặng phi [Dm] lao, nghiêng nghiêng [E7] theo nổi mong [Am] chờ

Đường dài con [G] đi, dẫu bao lần vương trắc [C] trở

Dõi theo đêm [D] ngày, năm tháng [C] dài hư [Am] hao

 

ĐK: Tôi hát bài [Dm] ca, về miền Trung khô nắng [Am] cháy

Buông những lời [Dm] thơ, đem thương nhớ chốn quê [Am] người

Đôi mắt người [G] thương bên sông sương đêm ướt [C] đẫm

Dáng mỏng manh [Dm] gầy, em hứa [E7] lời in [Em] núi sông.

Khi nắng chiều [Dm] buông lên dáng mẹ dài thấp [Am] thoáng

Cơm áo ngược [Dm] xuôi, ghi lên cánh con [Am] ong vò

Nắng tắt bờ [G] đê buông đêm nhanh lên bếp [C] lửa

Chén cơm dưa [D] cà, nuôi lớn [E7] người [Am] miền Trung

 

3.

Đoạn đường còn [Am] xa, chân buông [C] dài quên lối [Am] ngỏ

Chiền buồn miên [Dm] man, ai thương [E7] nhớ ai quê [Am] nhà

Mẹ còn ngồi [G] trông, bên hiên nhà đôi mắt [C] mỏi

Bước chân phong [D] trần, xin ngắn [E7] lại buổi [Am] chiều hoang.