Bước tình khuya

1. Nhiều [Dm] lần tôi đưa tôi đi vào từng cơn [A7]

Còn [Dm] gì khô trên [Gm] môi ngàn phiến [A7] nhớ đi về

Ôi bước chân nào có buồn

Kỷ niệm dịu êm [Dm] đã tan thành bóng [A7] tối.

 

2. Dòng [Dm] sầu tôi ru tôi hãy ngủ thật chiêm [A7] bao

Đời [Dm] mình như cơn [Gm] mưa nhìn cay [A7] đắng ra vào

Xin cúi mặt ngậm ngùi

[Gm] Như một lần [A7] đêm vẫy tay từ giã [Dm] nhau.

 

ĐK1:

Đường [D] dài đã nhiều [A7] khi tình qua

Một [D] mai tình như [F#m] tiếng chim không [Bm] còn bạn [Em]

Đón đưa [A7] rồi cũng quên

Xót xa đường phố đêm lạnh [D] hơn.

 

3. Tình [Dm] cờ tôi nghe tôi cũng chợt thật xanh [A7] xao

Tuyệt [Dm] vời em đi [Gm] qua chiều hoa [A7] nắng hôm nào

Nhưng nắng xưa đã tắt

[Dm] Tóc em dài cây [A7] lá cho gió lộng nửa [Dm] khuya.

 

ĐK2:

[D] rồi đã từng [A7] đêm, từng đêm

Giọt [D] sầu gần như khóc [F#m] thương giữa [Bm] trời u [Em] hoài [A]

Em đi dòng sông chết

Nước trôi về biển [A7] xa ngập [D] ngừng.

 

4. Nghẹn [Dm] ngào tôi van tôi thôi đừng nhìn hư [A7]

Tình [Dm] gầy như sương [Gm] phai, tình đi [A7] đã bao giờ

Nghe bước mòn nửa khuya

[Dm] Cuốn theo lời câm nín khi tháng [A7] dột ngày [Dm] rơi.