Buồn đến bao giờ

Trời [G] mưa mãi mưa hoài, thần [D7] tiên giấc mơ [G] dài

Vào cuộc đời sỏi [C] đá, biết mình si [D7]

Buồn [G] ơi đến bao giờ, còn [D7] thương đến bao [G] giờ

Khi mùa thu còn [C] mang tiếng buồn đêm [G] hè.

Vòng [G] tay đã buông [C] rời, chán [D7] chường in trên nét [G] môi

Muốn [D7] lệ sầu dâng nữa [G] thôi đem vào nhau

Dung nhan mang tình [G] yêu, còn ánh sáng huy hoàng

Tìm [Gm] ánh mắt, tìm suối tóc khi còn thơ [D7] ngây.

Vành [G] môi khép mong chờ, người [D7] đi dáng bơ [G] phờ

Sao còn đem tiếng [C] khóc, ước vọng ân [G] tình

Em ơi, [D7] lá đổ hoa [G] tàn [C] đếm tuổi cuộc [G] đời trên [C] hai bàn tay [D7] trơn

Em [C] ơi, [D7] em ơi! [G] Cuân nào tàn, Thu [D7] nào vàng, môi nào ngỡ [G] ngàng.

Nằm nghe tiếng mưa nguồn, tưởng [D7] em bước chân buồn

Đang vỗ về lá [C] úa trong lòng đêm [D7] thu

Buồn [G] ơi, đến bao giờ , còn [D7] thương đến bao [G] giờ

Thương nụ cười đơn [C] côi, tháng đợi năm [G] chờ.