Buồn hắt buồn hiu

1. Chiều [D] nay dáng ai buồn [Am] thiu

Dòng [D] sông chẳng đặng

câu [Am]

À [Em] ơi bên lở bên [G] bồi

Mà vì [Em] ai anh bỏ em [Am] rồi.

[G] ơi ơi hỡi ơi [Em] tình

Giờ còn [G] đâu [Em] hai tiếng thương [Am] mình)

 

2. Ngày [D] đi, em ướt đôi hàng [Am] mi

Buồn mà [D] chi khi tuổi mộng xuân [Am] thì

À [G] ơi chim sáo xa [Em] rồi

Còn [G] em [Em] đau đớn muôn [Am] đời.

[G] ơi ơi hỡi ơi [Em] tình

[G] không [Em] ai thấu cho [Am] mình)

 

ĐK:

[D] Nắng chiều qua bến vắng

Nhắn [Am] rằng ai biết [Em] chăng?

Nhớ [C] anh thâu canh, lòng [Em] nén trái đắng

Ngang đời [F] em anh [G] có vui gì [Am] chăng?

 

3. Từng [D] đêm hắt hiu, buồn [Am] thiu

Ngoài [D] hiên gió lộng tứ [Am] bề

À [G] ơi quên hết

câu [Em] thề

Mà lòng [G] em [Em] vẫn đợi anh [Am] về.