Buồn lắm người ơi

1. Anh bây giờ buồn [Am] lắm người ơi biết hay [F] chăng

Trăng [G] khuya sầu đơn [C] bóng lệ [Em] rơi tái tê [Am] lòng

Em lấy [G] chồng trời thu mới sang [Em] đông

Bỏ lại [G] đây dòng sông trôi lặng [F] lẽ

Bỏ lại [Em] đây thiết tha bao tháng [Dm] hè hai đứa [G] ngồi nghe tiếng [E7] ve.

 

2. Anh bây giờ buồn [Am] lắm người xưa quá xa [F] xăm

Khi [G] con đò sang [C] bến bỏ [Em] quên ánh trăng [Am] rằm

Em lấy [G] chồng đời em có vui [Em] không

Mà tại [G] sao vội quên bao hẹn [F] ước

Chẳng nhìn [Em] nhau nói lên

câu giã [Dm] từ

Cho ấm [E7] lòng ngày biệt [Am] ly.

 

ĐK:

Buồn lắm người [Dm] ơi cớ sao vội quên mất [Am] rồi

Cớ sao bỏ đi giữa đời sang [C] giàu nhung gấm mơ [Am] chi

Buồn lắm người [G] ơi yêu [Em] thương xa tầm tay [F] với

Tim [Am] đau đắng cay nghẹn [Dm] lời [G] mình mãi chia [E7] phôi

[Am] Tình bạc như [Dm] vôi trôi theo từng năm tháng [F] buồn

Đêm rã [E7] rời dòng lệ [Am] tuôn.

 

3. Anh bây giờ buồn [Am] lắm tình duyên lở trăm [F] năm

[G] chi ngày êm [C] ấm đời [Em] em trót lỡ [Am] lầm

Em khóc [G] thầm vì duyên số long [Em] đong

Tội nghiệp [G] em bờ vai ngoan ngày [F] ấy

Tội nghiệp [Em] em sắc hoa xưa héo [Dm] gầy theo tháng [E7] ngày tình nhạt [Am] phai.