Buồn rơi trong đời

Buồn như hạt thóc [Am]

Một hạt thóc [E7]

Rơi trong góc xưa nhà [Dm] ngoại

Từ độ ta biết mộng [Am] mơ.

Buồn như cọng chổi [C]

Niềm vui như một tia sáng [F] lóe

Qua phên liếp nhà [G] hoang

Bao năm đã hoang [C] đàng

[Dm] Mà nay ta như [F] một

Thiền [G] sư gác mõ [E7] chuông quy [F] hàng tình [Am] yêu.

Buồn quay về lối [C]

Tìm lại bóng [G] dáng

Thơ ngây mắt đen ngày [Dm] nào

Nhẹ [F] lòng dâng hiến đời [Am] nhau.

Rồi theo dòng nước [C]

Đời ta xoay tròn cơn lốc [F] xoáy

[G] Lăn qua kiếp phù du

[F] Em qua xứ hoa [Am] vàng

[Dm] Ngày xưa xem như [F] một

Lần [G] mơ thấy có [E7] nhau

Ân [F] cần niềm [Am] yêu.

[F] Ôi, ôi tình [Dm] yêu

Ta ước như loài thú [G] hoang

Yêu nhau trong rừng hoang [E7] vu

Và quên hết thương đau.

Người yêu [F] hỡi đã cho ta một lần [Am] biết

Biết xa [G] nhau là trọn [F] kiếp

Đắng cay [G] theo ngày tháng phụ [C] phàng. [E7]

Người yêu [Am] hỡi đã cho ta một lần [F] biết

Biết hôn [G] em từ chiều [F] ấy

Trái tim [G] khô chai lì [F] đó

Bỗng độ [E7] lượng yêu [Am] em.