Cảm tác một chiều mưa

Cơn mưa [Dm] đến một chiều buồn trong nỗi nhớ

Biết rằng [Am] em có hứng giọt mưa [Dm] rơi

Buổi chiều [Gm] mưa, chiều mưa em có [Dm] nhớ

Hai đứa [A7] mình cùng ướt bởi cơn [Dm] mưa.

Cơn mưa [Dm] rơi, cơn mưa [Gm] rơi

Có thể [Dm] nào [Am] quên những ngày đi học

Con đường [Dm] dài kỷ niệm vẫn còn đây

Cơn mưa rơi, cơn mưa [Gm] rơi để hai đứa vô [Dm] tình

Làn gió nhuốm cho [Am] lòng bao nhớ [Dm] thương.

Chiều mưa [Dm] nào ở nơi [C] ta xa [Gm] cách

Nghĩ về [Dm] nhau trong [C] nỗi nhớ mênh [Dm] mang

Em có nhớ chiều [C] mưa rơi ngày [Dm] ấy

Cánh phượng [Am] hồng tuổi học trò thơ [Dm] ngây.