Căn nhà cuối thôn

1. Nhà em [Am] đó anh còn nhớ [C] không

Bên chiếc cầu ngang [F] sông dưới giàn lan [Em] hồng

Chiều [Dm] nao anh đến thăm [G] em

Mình ngồi suốt [F] đêm bên giàn hoa thơm [C] ngát.

Kỷ [Am] niệm yêu thương ngày [F]

Hỏi anh còn [A7] nhớ còn nhớ không [Dm] anh

Thương [G] anh những đêm mưa [E7] buồn

Lòng em luôn [Am] nghĩ đến bóng [E7] hình cố [Am] nhân.

 

ĐK:

[C] Ôi tình [Dm] yêu tình yêu như lá [Am] thu

Xinh [Dm] tươi ngày hôm trước khô [C] héo ngày hôm sau

[G] Lá rơi lá rơi nhưng [E7] rồi theo cơn gió về [Am] đâu.

 

2. Trời mưa [Am] gió em còn có [C] anh

Khi nỗi buồn vây [F] quanh những chiều se [Em] lạnh

Chờ [Dm] anh trong suốt bao [G] năm

Chờ người chốn xa [F] xăm về thăm thôn [C] cũ.

Kìa [Am] dòng sông xưa còn [F] đó

Giàn lan còn [A7] đó ngày nhớ đêm [Dm] mong

Riêng [G] em vẫn luôn mơ [E] mộng

Ngày ta chung [E7] sống nơi căn nhà cuối [Am] thôn.