Cần Thơ trong nỗi nhớ

1. Một chiều anh về [Am] thăm Cần Thơ với ngàn thương nhớ

Mà người xưa giờ [Dm] đâu tìm nhau tóc xanh phai [Am] màu

Lục bình theo dòng [G] trôi mỏi mòn lênh đênh phận [C] buồn

Giờ nơi phương [G] trời xa [D] biết em còn nhớ [E7] không.

 

2. Nhịp thời gian nhẹ [Am] đưa còn đâu ước hẹn hai đứa

Ngọt ngào hương tình [Dm] xưa chiều nghiêng tóc em buông [Am] dài

Vòng tay trong vòng [G] tay kết lời yêu thương mặn [C] nồng

Dòng sông trăng tình [G] yêu soi [E7] bóng hình thời [Am] gian.

 

ĐK:

Cần Thơ [D] ơi! Miền quê nhớ thương đong [F] đầy

Về nơi [Am] đây mà ngỡ giữa cơn mộng [D] say

Ngăn cách trời [G] mây bóng người xưa đâu [C] thấy

Cần [F] Thơ trong nỗi [G] nhớ đâu phải [Em] mờ cuộc tình [Am] thơ.

 

3. Một chiều em về [Am] thăm Cần Thơ giữa chiều phai nắng

Bồi hồi ta nhìn [Dm] nhau mà sao ngỡ như hôm [Am] nào

Từng buồn vui gửi [G] trao nỗi niềm trào dâng nghẹn [C] ngào

Chuyện tình xưa mộng [G] mơ ghi [E7] dấu cùng Cần [Am] Thơ.

(Mình về bên [Am] nhau qua Cần [F] Thơ sông [Em] nước hẹn [Am]

Phù sa bát [D] ngát tưới [Em] xanh ruộng đồng tươi [Am] mát

Ta [F] hát bài [G] ca ngày [C] xưa với

câu [G] hò điệu [Em] lý qua [Am] cầu

Trăng [F] sáng Hậu Giang còn [C} đây chứng minh [E7] cho tình của đôi [Am] mình.)