Cánh thiên di

Cánh chim ấy vội [Am] vàng bay trong chiều mây [F] đen

Lội trên nẻo đường [Dm] quen mong tìm hương cỏ [E7] lạ [Am]

Phố reo ấy ngập [Dm] ngừng người đi hay sương [Am] đi

Tiếng thở dài ẩm [F] ướt buốt [E7] tay ngày phân [Am] ly.

Người đi hay sương [Dm] đi

Ôi thân phận thiên [E7] di phó mặc cho đôi [Am] cánh

Vùng vẫy nơi hư [Dm] không

Đôi vai này có [E7] mỏi gói mộng mơ bên [Am] đồi.

Mắt khát khao bầu [Am] trời tay dang tay đôi [F] cánh

Sợi chỉ mây mỏng [Dm] manh trói đường bay vô [E7] hình

Thì sống để mà [Am] sống đâu yêu để mà [Dm] yêu

Bay mất rồi khoảng [F] trống lấp [E7] vào được bao [Am] nhiêu.

Người ở yên một [F] chốn hóa thành phận thiên [E7] di

Thôi thì hành phương [Am] khác

Người ở yên một [Dm] chốn hóa thành phận thiên [E7] đi

Chân trời mặc sức [Am] đi.