Cát bụi cũng về tay trắng

1. Cuộc đời cho [Am] ta biết bao nhiêu muộn [C] phiền

Vì sống ở [F] đời chỉ [G] có một lần [C] thôi

Dù có ra [G] sao ta vẫn phải [F] bước

Đừng hận cuộc [Dm] đời mà [C] sống kiếp buông [Em] xuôi.

 

2. Đời là niềm [Am] đau hay qua bao u [C] sầu

Những bước gặp [F] ghềnh mới [G] thấy cuộc đời [C] đau

Đời có cho [G] ta gặp phong ba bão [F] tố

Hãy mở lòng [Dm] người để [C] chiếu rọi [Am] từ bi.

 

ĐK:

[Dm] Ôi trắng [G] đêm nước mắt tuôn [Am] trào

Hỏi [F] sao trò [Am] chơi cuộc [Dm] đời

Làm [Cm] người tan tác vì [C] nhau

[Dm] sao lòng người dối [C] trá

[Am] Đừng sống điêu [Em] ngoa

Cho kiếp người luôn được [Am] nở hoa.

 

3. Đời cũng cho [Am] ta trải qua kiếp vô [Dm] thường

Hy sinh ngày [F] này sẽ [G] được đền đáp ngày [C] sau

Đừng trách gì [G] nhau cát bụi cũng về tay [Em] trắng

Tha thứ cho [Dm] người mới [F] trọn kiếp lai [Am] sinh.