Cát bụi vô thường

1. Cuộc sống phù du sướng vui hay [Em] buồn [C]

Mai ta về [Em] đâu, cát bụi vô [Am] thường

Khi bần [Em] hàn không ai [C] xót!

Sinh lễ [D] nghi khi sang [G] giàu

Ôi! cuộc [B7] đời bao đắng cay.

 

2. Vòng xoáy thời gian cuốn ta không [Em] ngừng [C]

An vui giờ [Em] đây chỉ còn muộn [Am] phiền

Đêm [Em] về nhìn mưa hiu [C] hắt

Ta [D] kẻ tha phương nơi [G] này

Xin [B7] đời đừng mãi thương [Em] đau.

 

ĐK:

Tìm về chốn, từng là [Am] ta

Để được thấy lòng bình [Em] yên

Vui [C] từng tiếng kinh [Am] cầu

Tâm [B7] hồn như đóa hoa sen.

Lặng nhìn [Em] xuống dòng thời [Am] gian

Chợt bừng sáng ngọn đèn [Em] tâm

Không [C] gì mãi bên [Am] đời

Ai [B7] rồi cũng sẽ quay [Em] về.

 

3. Nhìn thấy đời kia ngỡ như còn [Em] thuyền [C]

Lênh đênh dòng [Em] trôi sóng vỗ chập [Am] chùng

Danh [Em] lợi rồi như mây [C] khói

Năm [D] tháng phiêu du bên [G] đời

Chỉ [B7] còn một chữ tâm [Em] thôi.